*Note: Đây là bài văn mình làm trên lớp hồi lớp 11.
Đã bao giờ bạn dừng lại giữa dòng đời hối hả từng ngày mà tự hỏi, liệu ta đã sống hay chỉ đang tồn tại? Liệu ta đã sống sao cho đáng một cuộc đời? Dù bạn chưa từng hay đã từng như thế, thì cũng hãy thử một lần lắng nghe bài hát “Để gió cuốn đi” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn vào một ngày nào đó không vội vã, để lắng lòng mình vào câu hát “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng… Để gió cuốn đi”.
Câu hát quen thuộc này hẳn nhiều người đã từng nghe ít nhất một vài lần. Nhưng không phải ai cũng hiểu được ý nghĩa đích thực mà tác giả muốn gửi gắm. Mỗi người sẽ có một cách hiểu thật khác, vì cuộc sống là muôn màu.
Hãy bắt đầu suy nghĩ từ câu hát đầu “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng”. Chúng ta sống trong đời đâu chỉ là những cá thể riêng biệt, đơn lẻ. Chúng ta sống giữa mọi người, giữa đất trời cây cỏ. Giữa chúng ta luôn có những mối liên kết mật thiết. Và trong cộng đồng luôn tồn tại song song cái xấu – cái tốt. Con người muốn tồn tại phải vượt qua những khó khăn thử thách cám dỗ của cuộc đời. Nhưng để sống, thực sự sống đúng là một con người thì cần hơn cả là vượt qua được cái bản ngã sinh tồn nhiều lúc xấu xa và phi nhân bản, để dành cho nhau những “tấm lòng”. Tấm lòng ở đây là điều tồn tại trong mối quan hệ giữa người với người, có thể là sự yêu thương, cũng có thể là trách nhiệm. Ông bà ta đã dạy, người với người sống với nhau cần nhất là tình nghĩa. Tình trong cách đối xử với nhau, nghĩa trong cách sống cùng nhau giữa cuộc đời. Tôi cũng đã từng nghe một câu nói:” Yêu thương có sức mạnh hóa giải mọi khổ đau”. Đúng vậy. Chính tình yêu thương vô bờ của mẹ của cha đã nâng đỡ và giúp chúng ta vượt qua từng trận ốm, cơn sốt, và hơn cả là trưởng thành lên từng ngày. Và hãy thử nghĩ xem, nếu một ngày yêu thương biến mất, không còn những nụ cười, những ánh mắt trìu mến dành cho nhau của người thân, bạn bè, chẳng phải con người chúng ta cũng chỉ còn là những vật-thể-sống thôi sao?
Đến đây, tôi và bạn đã hiểu phần nào “tấm lòng” mà tác giả muốn nói, dù chỉ qua suy diễn của bản thân. Hãy tiếp tục với phần còn lại của câu hát “để gió cuốn đi”. Nghe đến đây, bạn có cảm giác tấm lòng của chúng ta cũng chỉ như cát bụi, để gió cuốn đi muôn nơi, cát bụi thật bé nhỏ giữa cuộc đời. Vậy thì mỗi người chúng ta còn cần tấm lòng để làm gì chứ!? Đừng nghĩ vậy, nếu không có một hạt cát, chúng ta sẽ không thể có được bờ cát dài mênh mông, nếu không có một giọt nước thì chúng ta sẽ không có được cả đại dương rộng lớn. Tấm lòng của mỗi người góp chung vào những tấm lòng của mọi người, cái tôi riêng góp chung vào cái chung để vẽ nên bức tranh cuộc sống muôn màu. “Để gió cuốn đi” – những tấm lòng yêu thương trao đi mà không cần nhận lại. Những tấm lòng như vậy thật cao quý và đáng trân trọng biết bao. “Để gió cuốn đi” – lời ca nghe thật nhẹ nhàng, thanh thản trong tâm hồn. Tấm lòng xuất phát từ chính sự chân thành của mỗi người, dù không trao đến ai, dù chỉ để gió cuốn đi thôi cũng thật đáng quý. Nếu có thể gửi yêu thương vào gió để đem đến muôn nơi thì thật tốt biết bao. Vì ai cũng sẽ mang một tấm lòng.
Cuộc sống mỗi lúc một nhanh, một hối hả. Con người cũng theo đó mà sống càng nhanh, càng dễ bỏ quên hay vứt đi một vài thứ trong cuộc sống này, trong đó có cả yêu thương. Mỗi người có những khó khăn riêng, những nỗi niềm riêng, để đến khi ngồi lại bên nhau, ta bỏ qua sự sẻ chia đồng cảm với những người xung quanh mà chỉ nghĩ cho riêng mình. Những khó khăn của cuộc sống cũng khiến con người càng thêm ích kỉ, vụ lợi, sẵn sàng làm hại mọi người để thu lợi cho bản thân mình. Chính chúng ta tạo nên những thói quen chối bỏ yêu thương, tạo nên những thứ hạnh phúc giả tạo từ sự tư lợi, làm tổn thương những người ta yêu thương bằng chính sự ích kỉ của bản thân mình. Vì vậy, chính chúng ta phải thay đổi và sửa chữa chính mình. Con người sinh ra không ai là xấu xa, chỉ vì môi trường xung quanh tác động khiến con người biến chất. Hãy luôn tự nhắc nhở bản thân mình rằng chỉ có những điều tốt đẹp mới thay đổi được những xấu xa của cuộc đời. Hãy sống bằng tấm lòng để cuộc đời mãi luôn tươi đẹp.
Mỗi chúng ta sẽ lựa chọn cho mình cách sống riêng, lí tưởng riêng. Cuộc đời mỗi người sẽ có những ngã rẽ khác nhau. Nhưng hãy sống thật xứng đáng, sống để biết rằng mình đang sống chứ không chỉ tồn tại trên đời.